Poema de Mai Văn Phấn en la revista Revista Poética Azahar (España) número 110 - 3/2021 / Thơ Mai Văn Phấn trên Tạp chí Thơ Azahar số 110 - 3/2021 (Tây Ban Nha)
Thơ Mai Văn Phấn trên Tạp
chí Thơ Azahar số 110 - 3/2021 (Tây Ban Nha)
Poema de Mai Văn Phấn en
la revista Revista Poética Azahar número 110 (España)
Mai Văn Phấn
Traducción del vietnamita Phạm Long Quận
Edición y
prólogo Víctor Rodríguez Núñez
Escritos para flauta
Soplé en el oscuro corazón de la flauta
del abismo, para hallar los siete caminos al cielo: do, re, mi, fa, sol, la,
si.
Cada tonalidad vuela lejos, circula
hacia la luz de siete colores brillantes, para que la otra sombra también tome
forma de flauta, para que sople en mi agonía los labios de la flauta.
Se abandona el tono bajo y se asciende,
y luego se cae en la noche con su escala de tonos. Se escuchan ecos de pasos pesados
en la sombra, que dan cada vez un tono más alto.
El universo abatido flota en la noche.
Las suaves olas calman las llagas abiertas allí, para ver con el alba la otra
orilla.
Cada rincón de oscuridad en mí, subsiona
el sonido como si fuera una mama, y mi boca revela una luz que con un flujo
pausado penetra.
Viết cho cây sáo
Tôi
thổi vào lòng ống sáo tối đen địa ngục, để tìm ra bảy lối tới thiên
đường: đồ rê mi fa son la si.
Từng
âm giai vỗ cánh bay đi, chao nghiêng trong ánh sáng bảy màu lung linh huyền
ảo, để những bóng tối kia cũng mang hình ống sáo, cho tôi lại ghé môi khắc
khoải thổi vào.
Rời
bè trầm chúng bay lên cao, rồi thả vào đêm bao chiếc thang cung bậc. Nghe
âm vang bước chân của bóng đêm nặng nhọc, đang lần từng âm vực mà lên.
Vũ
trụ lầm lì lơ lửng trong đêm. Những con sóng dịu mềm cho bên lở biết mình
còn đó, để ban mai thức dậy gặp bên bồi.
Mỗi
góc tối trong tôi đang ngậm lấy âm thanh như ngậm vào vú mẹ, từ miệng
mình he hé ánh sáng bồng bế nhau thong thả tràn vào.