De nuestra Casa / Từ nhà mình / From Our Home (poesía – thơ) - Mai Văn Phấn. Declamación: Eden Soriano Trinidad. Traducion: Felipe de Jesus A. Hernandez
Poema de Mai Văn Phấn, Vietnamita
Declamación: Eden Soriano Trinidad -Filipinas
Traducion: Felipe de Jesus A. Hernandez – Mexico
Nhà thơ Eden Soriano Trinidad
De nuestra Casa
Recoges cosas según sus estaciones
Un ramo de flores de pomelo para el otoño
Ciruelas para la primavera
Somos el pulso del aire, el abismo profundo, los senos del suelo
Elegimos lugares cálidos para colocar nuestros muebles
Lugares despejados para poner nuestras mesas y sillas
Dejamos nuestras preocupaciones en la mesa
Con palillos recogemos verduras del campo distante
El pescado muerde el cebo dentro de nuestra olla de barro
Nos encantan las huellas cerca del rastrojo de arroz
Pozos profundos, arroyos y ríos, estanques y charcos
No te sientas en la habitación por largo tiempo
Sal al campo, a la orilla del río
Donde las hojas crecen verdes y los peces serpentean
Corta piña fresca o naranja dulce
Y deja que el jugo caiga sobre el suelo marrón.
From Our Home
You gather things according to their seasons
a bunch of grapefruit flowers for autumn
plums for spring
We are the pulse of air, deep abyss, breasts of soil
we choose warm places to set our furniture
uncluttered places to put our tables and chairs
We drop our worries at the dinner table
with chopsticks we pick vegetables from the field afar
the fish bites on the bait inside our clay pot
We love the footprints near the rice stubble
deep wells, streams and rivers, ponds and puddles
Don't sit in the room too long
go out into the field, out to the river bank
where leaves grow green and fish wriggle
Bite on fresh pineapple or sweet orange
and let juice drop on brown soil.
Từ nhà mình
Em gom mùa nào thức ấy
chùm hoa bưởi mùa thu
trái mận mùa xuân
Mình là mạch khí, vực sâu, ngực đất
chọn nơi ấm áp kê giường tủ
nơi thoáng đãng đặt bàn ghế
Cùng cố ý, vô tình đi lại
buông âu lo ngồi vào bàn ăn
gắp cọng rau từ cánh đồng xa tít
con cá cắn câu trong niêu đất kho nhừ
Thương lắm dấu chân gốc rạ
giếng sâu, sông ngòi, ao chuôm
Đừng ngồi trong phòng lâu quá
ra cánh đồng, ra bờ sông
nơi rau xanh, cá quẫy
Cắn miếng dứa thơm, múi cam ngọt
từng giọt rớt xuống đất nâu.