The publishing house of The Vietnam Writers' Association has just released the book Decoding the hidden face flower written by Doctor Ramesh Chandra Mukhopadhyaya, translated into Vietnamese by translator Phạm Văn Bình. We respectfully send to our dear readers translator Phạm Văn Bình's preface printed in this book.
Ramesh Chandra Mukhopadhyaya: Thạc sĩ văn chương, thạc sĩ triết học, tiến sĩ triết học [bộ ba] cùng với Bằng y học về phép chữa vi lượng đồng cân. Ông còn là một giảng viên đã nghỉ hưu của Trường đại học B.B, Asansol, Ấn Độ. Ông đã có những cuốn sách được xuất bản về nhiều lĩnh vực học thuật bao gồm tôn giáo, xã hội học, văn học, kinh tế, chính trị v.v.
Dr. Ramesh Chandra Mukhopadhyaya was born in 1947. He remains a retired teacher of B.B. College, Asansol, India. He has published books in different academic fields including religion, sociology, literature, economics, politics and so on. Most of his books have been written in vernacular i.e. Bengali.
Nhà thơ nhận thấy hương thơm được mặt trăng phát tán trong sự tĩnh lặng của trời đêm và biết rằng một bông hoa mang định mệnh sẽ được khai nở vào sáng ngày hôm sau. Ở tầng nghĩa này, mặt trăng là bông hoa của bầu trời.
Mọi điều trên trái đất này chỉ là ở trong một dòng chảy giống như là những gợn sóng trong một dòng suối. Vì vậy, nhà thơ và con đại bàng là những nhà tiên tri trong bài thơ này.
Và gương mặt được giấu đi của bông hoa sen không thể bị lãng quên. Bởi vì, chính bông hoa sen có đủ sức mạnh vươn lên khỏi mặt nước của sự thèm muốn và tham vọng trong vương quốc của sự minh tưởng. Cơn mưa rào của sự cuồng nộ không thể có tác động gì đối với bông hoa.
... bài thơ hiện tại gợi ý rằng nhà thơ đã đạt tới cảnh giới minh tưởng cao nhất ở một nơi mà sự lưỡng phân giữa khách thể và chủ thể, tư và công, trong và ngoài đã hoàn toàn tan hòa vào cõi hư vô.
Những niềm vui được đọc thơ có thể được ví với những niềm vui được hít hương thơm của một bông hoa. Nhà thơ muốn đi sâu vào ý nghĩa của thi ca hoặc vươn tới những tầng nghĩa cao hơn nữa của thi ca.
Buổi sáng, mặt trời mọc lên cho vị thần Odysseus băng ngang qua biển khơi. Bình minh hé rạng. Một cánh cò lao xuống tìm kiếm con mồi. Tất nhiên đó là một bình minh nham nhở.
Mai Van Phan fond of synaesthesia smells fragrance in the landscape bathing in moonlight. Fragrance here becomes visual.
Mai Văn Phấn is a poet of the ear. He has an uncanny ear for sound. And he makes strange and beautiful sense from the earmind... - Mai Văn Phấn là nhà thơ của thính giác. Nhà thơ có một thính lực huyền bí đối với âm thanh...
Vầng trăng đại diện cho sự khai sáng. Nó chỉ hiển lộ ở trong tâm một vị Phật. Khi con người phát hiện ra nó, bóng dáng của họ hay bản thể bên trong họ phải cúi đầu trước nhà thơ hay còn gọi là Người được khai sáng.
Dr. Ramesh Chandra Mukhopadhyaya was born in 1947. He remains a retired teacher of B.B. College, Asansol, India. He has published books in different academic fields including religion, sociology, literature, economics, politics and so on. Most of his books have in written in vernacular i.e. Bengali.
Người ta tự hỏi liệu mặt trăng có đại diện cho Đấng Bồ tát chiếu sáng những gì bất động và trầm tĩnh không. Nó ban phát tình yêu và sự nhân từ cho muôn loài từ những con người vĩ đại đến những kẻ bé nhỏ.
Let civilization do whatever it can let urbanization spread its wings man is ever haunted by nostalgia a longing for returning home or for the village which is the antithesis of town. Town stands for an artificial life.
The poet Mai Van Phan positions the readers between two conflicting perceptions and impels the readers thereby to probe deeper into the koans of existence... - Nhà thơ Mai Văn Phấn đặt người đọc vào giữa hai tri giác xung đột với nhau và bằng cách đó thúc đẩy người đọc phải nghiên cứu sâu hơn về giáo lí công án của tồn tại...
It is often claimed that poetry reveals eternal truths. May be. But the poet Mai Văn Phấn reveals before us questions that man will ever be asking.
But who notices the mantis? Surely it is the poet... - Bài thơ miêu tả một tình huống. Có một ngôi nhà nhỏ hẹp...
The first line of the poem could be primarily understood in two ways. One--The sound of a bird drops on the water surface... - Câu thơ đầu của bài thơ có thể được hiểu theo hai cách. Cách thứ nhất là tiếng hót của một con chim rơi xuống mặt nước...
That is once the inner world is alight it reminds us that there are many more worlds beyond. - Đó là khi thế giới nội tâm sáng lên, nó nhắc nhở chúng ta rằng còn có nhiều phiến thiên địa khác ngoài phiến thiên địa này.
Roots do not always dive underground. The roots of the banyan tree often emerge from the branches and dangle in the air... - Rễ cây không phải lúc nào cũng cắm sâu vào lòng đất. Những chiếc rễ đa thường mọc ra từ những cành cây và đu đưa trong không khí.
The Moon shines brightly from above / And we speak to each other love (The Tale of Kieu – Nguyễn Du) - Vầng trăng vằng vặc giữa trời, / Đinh ninh hai mặt một lời song song. (Truyện Kiều – Nguyễn Du)
Dawn comes out from the tenebrous wombs of darkness and nothingness. It is the beginning of a new day... - Bình minh hiện ra từ trong cõi thâm u của bóng tối và hư vô. Đó là giờ phút bắt đầu của một ngày mới.
Đây là một câu chuyện kì quái. Một căn phòng. Một chiếc mặt nạ treo trên tường. Gió lạnh thổi. Nói một cách khác, bầu không khí này khiến lòng người bất ổn...
An instance of word painting in three lines. There is a landscape with inbuilt contrast... - Một bức tranh bằng ngôn từ với ba câu thơ. Một quang cảnh mang sự tương phản từ trong máu thịt...
Evening is a crucial hour. The lotus blooms with the sunrise and droops with the advent of evening. A poet says that he will also accompany the drooping daffodils presently after the evening prayers. Another poet observes that the curfew tolls the knell of parting day.
The poem opens with the phrase a wind. Well wind is a perceptible natural movement of air. It is a form of current of air blowing from a particular direction. In Vietnam it might be north easterly or south easterly or westerlies.
Mai Văn Phấn's poems in their reticence suggest numerous planes of thoughts and sensations in a flash... - Thơ của Mai Văn Phấn với sự kiệm lời của mình mở ra vô vàn vùng đất chở mang những ý nghĩ và cảm xúc chỉ trong một ánh chớp vụt hiện.
Tựa đề của bài thơ là Trời rét. Vì vậy bài thơ được mở đầu một cách thật thích hợp với câu Đắp chăn. Tấm chăn được người ta dùng khi trời giá rét. Chúng ta dùng chăn để ủ ấm thân mình chống lại cái giá lạnh. Đúng thế. Nhưng ta có thể đọc bài thơ ít nhất theo hai cách.
The poem could be put in prose order in four ways. Firstly one could read it as – one peeling a persimmon just ripe fearing someone would ring the bell... - Bài thơ có thể chuyển sang trật tự văn xuôi theo bốn cách. Cách thứ nhất, ta có thể đọc nó là – Người ta bóc vỏ một trái hồng vừa chín mà lại sợ có ai đó sẽ thỉnh chuông.
The very name pomelo is interesting. May be it is derived from the two words pome or apple and melon... - Cái tên bưởi (Pomelo) rất hay. Có lẽ nó bắt nguồn từ hai từ táo (pome / apple) và dưa (melon)...
The poem Flower could be read as a companion poem of To Restart... - Bài thơ Hoa có thể được coi là cùng một cặp với bài thơ Lại bắt đầu...
The phrase harvested field narrates the story of a field. Seeds were sown and plants grew thereof and bore rich wealth of crops in that field. - Câu thơ Cánh đồng đã gặt kể câu chuyện về một cánh đồng. Những hạt giống được gieo xuống ruộng và những cây lúa đã mọc từ đó để rồi hoài thai những vụ mùa bội thu.
Bài thơ mở đầu bằng tên gọi của một mùa trong năm. Đó là mùa xuân. Nó bắt đầu bằng ngày Tết. Do đó, mùa xuân báo hiệu một mùa cầu mong của Năm Mới. Xuân sang là lúc cây cối đâm chồi nảy lộc và muôn hoa khoe sắc.
Bài thơ mở ra với khung cảnh một ngôi nhà. Một chiếc cung và một mũi tên được vẽ ở bên ngoài cánh cửa ngôi nhà đó. Thực tế là, có thể có một người cầm một cây cung và một mũi tên được giương lên sẵn sàng đương đầu với bất kì thế lực tà ác hoặc một kẻ đột nhập nào để bảo vệ cho ngôi nhà đó trước bất kì một cuộc tấn công nào từ bên ngoài.
A poem often seeks to externalise the happenings in the being of the poet. - Một bài thơ thường tìm cách thể hiện ra bên ngoài những điều xảy ra ở bên trong bản thể của nhà thơ.
Phải chăng chúng ta là những con người xa lạ trong thế giới của những cặp mắt và đôi tai mà chúng ta đang trải qua hàng ngày ? Người ta tự hỏi liệu hoàng hôn khi được miêu tả trong bài thơ này có phải là một sự ngoại hiện về cái nhìn của các nhà thơ trong lúc trầm tư mặc tưởng hay không!
Nhà thơ, tiến sỹ Ramesh Chandra Mukhopadhyaya trước khi lên máy bay về Calcutta - Ấn Độ đã gửi lại bài viết về bài thơ "Giấc mơ con nhện" trong tập thơ “hidden-face Flower – hoa giấu mặt” của tôi, do giáo sư, nhà thơ Pornpen Hantrakool đã dịch sang Anh và Thái ngữ. Xin trân trọng cảm ơn nhà thơ, tiến sỹ Ramesh Chandra Mukhopadhyaya! Xin cảm ơn dịch giả Phạm Văn Bình đã dịch bài viết sang Việt ngữ!
Nhà thơ, tiến sỹ Ramesh Chandra Mukhopadhyaya đến từ Calcutta, Ấn Độ, hiện đang dự Hội nghị Dịch thuật quốc tế và Liên hoan thơ châu Á-Thái Bình Dương lần thứ hai tại Hà Nội. Sau khi đọc tập thơ “hidden-face Flower – hoa giấu mặt” của tôi, do giáo sư, nhà thơ Pornpen Hantrakool dịch sang Anh và Thái ngữ, ông đã viết về bài thơ “A Glance - Cái nhìn”. >