image advertisement

image advertisement
image advertisement





























 

Đề thi môn Ngữ văn vào lớp 10 THPT Chuyên Lam Sơn, Thanh Hóa, năm học 2025 - 2026

SỞ GD & ĐT THANH HÓA

TRƯỜNG THPT CHUYÊN LAM SƠN

* * *

ĐỀ THI CHÍNH THỨC

(Đề thi có 04 trang)

 

KỲ THI KHẢO SÁT CÁC MÔN THI VÀO LỚP 10 THPT CHUYÊN LAM SƠN

Năm học: 2025 - 2026

Môn thi: NGỮ VĂN

(Dành cho thí sinh thi vào chuyên Văn)

Ngày thi: 6/4/2025

Thời gian làm bài:150 phút (không kể thời gian phát đề)

 

 

I. ĐỌC HIỂU (3,0 điểm)

 

Đọc bài thơ:

 

Thuốc đắng

             (Cho Ngọc Trâm)

 

Cơn sốt thiêu con trên giàn lửa

Cha cũng có thể thành tro nữa

Thuốc đắng không chờ được rồi

Giữ tay con

Cha đổ

Ngậm ngùi thả lòng chén vơi…

 

Con ơi! Tí tách sương rơi

Nhọc nhằn vắt qua đêm lạnh

Và những cánh hoa mỏng mảnh

Đưa hương phải nhờ rễ cay.

 

Mồ hôi keo thành chai tay

Mùa xuân tràn vào chén đắng

Tuổi cha nước mắt lặng lặng

Sự thật khóc òa vu vơ.

 

Con đang ăn gì trong mơ

Cha để chén lên cửa sổ

Khi lớn bằng cha bây giờ

Đáy chén chắc còn bão tố.

 

(Mai Văn Phấn. Rút từ tập “Giọt nắng”, Hội Văn nghệ Hải Phòng, 1992)

 

Thực hiện các yêu cầu sau:

 

Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của văn bản.

Câu 2. Tìm những từ ngữ miêu tả hành động và tâm trạng của người cha trong khổ thơ thứ nhất.

Câu 3. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ ẩn dụ trong hai câu thơ:

Và những cánh hoa mỏng mảnh Đưa hương phải nhờ rễ cay.

Câu 4. Việc sử dụng hình thức lời tâm tình trong bài thơ có tác dụng gì?

Câu 5. Từ chia sẻ về chén thuốc- cuộc đời của người cha với con trong hai câu thơ Khi lớn bằng cha bây giờ/ Đáy chén chắc còn bão tố, em hãy bày tỏ suy nghĩ về cách ứng xử cần có của mỗi người trước những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.

 

II.        LÀM VĂN (7,0 điểm)

Câu 1. (2,0 điểm)

Thầy David McCullough, giáo viên môn Tiếng Anh tại một trường trung học ở Boston (Mỹ), trong ngày tốt nghiệp cho học sinh lớp 12, đã phát biểu:

Các em không hề đặc biệt, và cũng chẳng phải những người xuất chúng. (…) nếu tất cả mọi người đều nghĩ mình đặc biệt, thì cuối cùng chẳng có ai đặc biệt cả. (…) Đừng nghĩ mình là số một.

(https://vietnamnet.vn/bai-phat-bieu-tot-nghiep-gay-chan-dong-nuoc-my-76212.html)

Từ nội dung lời phát biểu, theo em, có nên nghĩ mình là số 1? Hãy viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày quan điểm của bản thân về vấn đề trên.

Câu 2. (5,0 điểm)

Nhà thơ Mai Văn Phấn chia sẻ:

Viết để thức tỉnh những điều tốt đẹp nhất trong mỗi con người, làm cho họ được sống người hơn trong một thế giới ngày càng ảo.

(Trích Viết có thể thay đổi thế giới, Mai Văn Phấn, Viết & đọc – Chuyên đề mùa hạ 2023,

Nhiều tác giả, NXB Hội Nhà văn, 2023, tr. 267)

Bằng việc phân tích đoạn trích trong truyện ngắn Lụm còi của Nguyễn Ngọc Tư(1), em hãy làm sáng tỏ ý kiến trên.

(Tóm tắt phần đầu: Vì trộm tiền trong túi mẹ để đi chơi điện tử, tôi bị ba đánh 2 roi rất đau. Tôi hận ba và quyết tâm bỏ nhà đi để trả thù ba mẹ. Tình cờ, tôi gặp Lụm, cậu bé 15 tuổi, bị mẹ bỏ rơi từ khi còn đỏ hỏn. Lụm được một bà bán bánh mì thương tình cưu mang.)

… Thằng Lụm lắc đầu ra chiều chán nản:

- Thiệt(2) đó, biết sao tao đen thui vậy hôn(3)?- Nó chìa ra cái mặt như chàm cháy – tao bị bỏ ngoài nắng đó. Hồi đó ở ngã tư nầy vắng hoe hà, tao nằm khóc cả buổi mà đâu có ai hay. Tới chừng đói quá tao mới khóc, tao khóc rổn rổn(4) luôn, tao mạnh miệng từ hồi nhỏ mà. Rồi cái có bà dì bán bánh mì chạy lại, bồng (5)lên, đâu có sữa, bà dì mới móc ruột bán mì cho tao trấp trấp(6) đỡ, dè đâu tao ăn hết ổ bánh mì luôn. Bà dì thấy tao dễ nuôi, nuôi luôn, sau này, tao kêu bả bằng ngoại. Tao lớn mà hổng(7) tốn một miếng sữa nào hết, hay chưa?

Thằng Lụm hỏi tôi bằng giọng tự hào. Tôi tròn con mắt nhìn nó. Tôi cứ tưởng nó nói chơi. người ta có thể lớn lên nhờ bánh mì à? Còn tôi, mẹ tôi nói từ một tuổi cho tới bốn tuổi, tôi uống hết ba trăm mười lăm hộp sữa bột, vậy mà còn bệnh lên bệnh xuống èo ọt thảm thương. Ba tôi nói thêm, nuôi tôi cực(8) ghê lắm. Giờ này hai người ở đâu mà sao không lại rước(9) tôi ta? Gió đang lạnh thấy mồ(10) đi.

- Sao mày đi bụi? - thằng Lụm chợt hỏi.

- Ba tao – tôi chép miệng ra vẻ oan ức. Ba tao đánh tao.

- Ý, bị đòn hả?- Tự nhiên nó hào hứng. Bị đánh bằng gì?

- Bằng roi, cây roi dài thiệt dài (nhưng cây roi ba đánh tôi là cây thước thợ may của mẹ, cụt ngủn hà). Bự(11) tổ cha vậy nè .

Tôi đưa bắp tay ốm(12) ròm ra.

- Đánh nghe đau mà chắc đã(13) lắm hen? Giọng thằng Lụm vừa hồ hởi vừa có vẻ ganh tị.

- Mày sướng thiệt (trời, bị đánh mà sướng nỗi gì). Vậy mà còn bỏ nhà đi. Đồ ngu! Tự nhiên vậy rồi nó chửi tôi à. Tôi cãi:

- Mầy đâu có má có ba đâu có biết. Người lớn khó dữ lắm.

- Chẳng thà có má, có ba, bị rầy(14) gì trao cũng chịu - thằng Lụm trở nên trầm ngâm, coi nó già quá trời!- Nhưng mầy đừng có lo, tao ngồi đây thể nào cũng gặp má tao thôi. Thế nào má đi qua má cũng nhìn ra tao. Mai mốt bị rầy, bị đòn cho đã.

 Tự nhiên tôi thấy thương thằng Lụm quá. Nó kể với tôi, nó đã chờ má nó từ hồi bảy tuổi tới giờ. Ban ngày nó đi bán bánh mì, ban đêm nó mới ra đây. Nó nói chừng nào nó giàu nó thôi bán bánh mì vì biết đâu má nó vẫn thường qua đây ban ngày mà không thấy nó. Nó chợt hỏi:

- Mầy sướng thấy mồ mới bị đánh tí đã bỏ đi. Bây giờ mầy có dám đổi với tao không? Ở một mình buồn lắm, mầy ngu thì thôi đi.

Thằng Lụm nói với giọng kẻ cả(15). Tôi giật mình, bây giờ có ông tiên nào hiện ra để đổi vị trí hai đứa, chắc tôi buồn lắm. Ừ, có lẽ, ở nhà, bị rầy bị đánh vẫn hơn đi bán bánh mì, ngủ bờ ngủ bụi như vầy. Ở nhà, giờ này, mẹ khuấy cho tôi một ly sữa uống trước khi đi ngủ (mèn ơi, cũng gần 14 tuổi rồi mà …như con nít ….), mẹ hỏi tôi đánh răng chưa, tôi nói rồi, mẹ không tin biểu tôi nhe răng ra, thừa lúc hai mà tôi phồng phông, mẹ sẽ hôn tôi. Giờ nầy, nếu tôi đang mải đọc truyện tranh, ba sẽ biểu tôi cất sách, đi ngủ, ba sẽ ém mùng, tắt đèn giùm tôi khi bước ra căn phòng dán đầy hình ảnh Đôremon và Siêu Nhân.

Thằng Lụm “còi” làm tôi hối hận và nhớ ba mẹ quá chừng. Tôi muốn trở về. Tôi ngồi im lặng suy nghĩ trong khi thằng Lụm đứng dậy để nhìn mỗi khi có một lượt xe dừng lại trước đèn đỏ. Tôi chợt sợ quá, có khi nào ba mẹ giận bỏ tôi luôn như thằng Lụm không. Ba mẹ sẽ sanh nhiều thiệt nhiều em khác còn tôi thì biết kiếm đâu ra ba mẹ khác bay giờ. Tôi ngồi lo lắng đến mức, khi ba mẹ tôi ghé xe lại dưới đường tôi còn không hay. Thấy bóng mẹ đứng sịch trước mặt mình, tôi bật khóc:

- Con tính đâu ba mẹ bỏ con luôn rồi.

Mẹ không vồ vập ôm lấy tôi mà điềm đạm cầm bàn tay tôi bóp mạnh, còn ba thì vỗ vỗ vào đầu tôi.

- Con hư quá. Con đừng làm vậy ba mẹ buồn.

Thằng Lụm đứng trân trân nhìn tôi vớ đôi mắt buồn tủi. Tôi quẹt nước mắt bước lại gần nó, bất giác tôi gọi thằng Lụm bằng anh:

- Em về nghen, anh Lụm.

Thằng Lụm gật đầu, nó ngẩng lên nhìn ba mẹ tôi rồi quay lại:

- Ba má mầy hiền lắm phải không?

- Ừ, sao anh biết? Nó ra vẻ ta đây:

- Nhìn tướng là biết – rồi nó mơ màng – ba má tao cũng hiền, tao tin vậy.

Mẹ lại gần nắm tay tôi, mẹ nói “Về đi con, khuya rồi, mai còn đi học”, quay qua thằng Lụm, mẹ hỏi “Còn cháu? Cháu không về nhà à?” Thằng Lụm cảm động, lắc đầu, nó nói trổng không:

- Mai mốt ra đây chơi, nghen mày!

Tôi vừa ngoái vừa gật đầu. Ba tôi hỏi ai, tôi trả lời “Bạn con. Anh Lụm. Anh Lụm tội nghiệp lắm ba à…”. Không biết thằng Lụm “còi” có biết tôi đang kể về nó không mà nó nhìn theo xe tôi đến khuất thì thôi. Khi tôi ngoái lại, dưới đèn sáng rực, tôi thấy trong mắt nó lấp loáng những giọt nước. Tôi ngồi giữa ba và mẹ, nghe ấm hẳn lên. Tôi lên tiếng:

- Bữa nào ba mẹ cho con lại thăm anh “Lụm Còi” ba mẹ ha!

 

(Xa xóm mũi, Nguyễn Ngọc Tư, NXB Kim Đồng, 2016, tr. 20 – 30)

 

(1) Nguyễn Ngọc Tư, sinh năm 1976, quê ở xã tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau, là cây bút thành công với nhiều thể loại: truyện ngắn, tản văn, tiểu thuyết… Chị bắt đầu sự nghiệp văn chương từ khi còn rất trẻ và nhanh chóng nổi tiếng với phong cách viết chân thực, giản dị, đậm chất Nam Bộ. Tác phẩm của chị thường kể về những những con người éo le, những số phận chìm nổi nhưng có tâm hồn chân chất hồn hậu. Chị được biết đến với tập truyện mang tên “Cánh đồng bất tận”. “Cánh đồng bất tận”nhận giải thưởng của Hội nhà văn Việt Nam năm 2006 và truyện ngắn cùng tên đã được chuyển thể thành phim điện ảnh năm 2010.

(2) Thiệt: sự thật

(3) hôn: phải không

(4) khóc rổn rổn: khóc to

(5) bồng: bế

(6)trấp trấp: đút vào miệng

(7) hổng: không

(8) cực: vất vả, cực nhọc

(9) rước: đưa, đón

(10) lạnh thấy mồ: rất lạnh

(11) Bự: rất to

(12) ốm: gầy gò

(13) đã: sung sướng

(14) rầy: la mắng

(15) kẻ cả: người bề trên

 

…………………Hết …………………

Cán bộ coi thi không giải thích gì thêm

Họ và tên thí sinh:

Số báo danh:

Chữ kí của giám thị số1:

Chữ kí của giám thị số 2:

 

 

 

ĐÁP ÁN

 

Phần

Câu

Ý

Yêu cầu cần đạt

Điểm

I

 

 

ĐỌC HIỂU

3.0

 

1

 

  • Thể thơ tự do.
  • Dấu hiệu xác định thể thơ: số chữ trong các câu thơ không đều nhau.

 

0.5

 

2

 

Những từ ngữ miêu tả hành động và tâm trạng của người cha trong khổ thơ thứ nhất:

+ hành động: giữ, đổ, thả

+ tâm trạng: thể thành tro, ngậm ngùi

0.5

 

 

 

3

 

  • Hình ảnh ẩn dụ cánh hoa mỏng mảnh, đưa hương, rễ cay.
  • Tác dụng:

+ Khẳng định để có được những thành quả, những giá trị tốt đẹp cần trải quan những gian khổ, khó khăn. Từ đó, nhắn nhủ mỗi người cần bản lĩnh đối mặt thử thách để vươn tới những giá trị sống tốt đẹp.

+ Giúp câu thơ sinh động, hình ảnh, tăng sức gợi hình, gợi cảm.

0.5

4

 

  • Thể hiện tình yêu, những suy tư, trăn trở và lời nhắn nhủ của cha với con.
  • Tạo giọng điệu tâm tình, thiết tha, sâu lắng.

0.5

 

 

 

5

 

  • Chia sẻ của người cha với con: chén thuốc đắng cũng chính là cuộc đời đầy thử thách, khó khăn.
  • Thí sinh trình bày quan điểm riêng của mình về cách ứng xử cần có của mỗi người trước những khó khăn thử thách trong cuộc sống, có thể theo hướng sau: cần bản lĩnh để đối diện và vượt qua khó khăn; tỉnh táo để tìm ra những giải pháp, những cách thức đúng đắn và phù hợp; kiên trì, kiên định

theo đuổi mục tiêu; lạc quan để giữ vững niềm tin…

1.0

II

 

 

TẠO LẬP VĂN BẢN

7.0

 

 

1

 

Từ lời phát biểu của thầy David McCullough, giáo viên môn

Tiếng Anh tại một trường trung học Boston (Mỹ), viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày quan điểm: Có nên nghĩ mình là số 1?

2.0

 

1.1

Yêu hình thức, năng

- Đáp ứng yêu cầu một đoạn văn nghị luận hội.

0.25


 

 

- Trình bày vấn đề một cách khoa học, hấp dẫn.

 

1.2

Yêu cầu nội dung

Thí sinh lựa chọn các thao tác lập luận phù hợp để triển khai vấn đề nghị luận theo nhiều cách nhưng cần làm vấn đề nghị luận: nên nghĩ mình số 1.

1.75

 

  • Thí sinh trình có thể bày quan điểm riêng, các lí lẽ cần thuyết phục, phù hợp với chuẩn mực đạo đức và pháp luật.
  • Gợi ý:

+ Nếu lựa chọn không nên nghĩ mình là số 1, thể lí giải theo một số hướng sau: tâm mình là số 1 tạo ra rào cản hạn chế sự phát triển, làm mất động lực học tập; dễ mang tới thất bại bởi thái độ tự mãn chủ quan, coi thường những góp ý của người khác; gây ra khó khăn trong kết nối, tâm đố kị, ảo tưởng, ít được tin tưởng, dễ bị lập, tạo áp lực tâm cho chính mình;…

+ Nếu lựa chọn nên nghĩ mình là số một, thể lí giải theo một số hướng sau: Nghĩ mình số 1 giúp ta xác lập mục tiêu cụ thể, quyết liệt; tạo động lực để nỗ lực, phấn đấu; tăng cường sự tự tin, tự chủ;...

+ Nếu lựa chọn vừa đồng tình vừa không đồng tình với quan điểm, cần nêu

tác dụng tác hại của quan điểm.

 

 

 

2

 

 

Phân tích đoạn trích trong truyện ngắn Lụm còi để làm sáng tỏ ý kiến: Viết để thức tỉnh những điều tốt đẹp nhất trong mỗi con người, làm cho họ được sống người hơn trong một thế giới ngày càng ảo.

 

5.0

 

1.1

Yêu cầu hình thức, năng

  • Đáp ứng yêu cầu làm một bài văn nghị luận văn học nghị luận văn học.
  • Trình bày vấn đề một cách khoa học, hấp dẫn.

0.5

 

 

1.2.

 

Yêu cầu nội dung

 

 

4.5

 

a. Giải thích ý kiến

0.5

 

* Cắt nghĩa

  • Viết: là quá trình sáng tạo của người nghệ sĩ bằng ngôn từ nghệ thuật.
  • thức tỉnh những điều tốt đẹp nhất trong mỗi con người, làm cho họ được sống người hơn: đánh thức, khơi gợi, giúp con người nhận ra những điều tốt đẹp, từ đó, sống chân thật, trọn vẹn với giá trị nhân văn.
  • thế giới ngày càng ảo: thế giới mà ở đó con người bỏ quên giá trị đích thực,

chạy theo những điều ảo, phù phiếm, dễ đổi thay.

02.5


 

=> Ý kiến bàn về mục đích của việc sáng tác văn chương là để khơi dậy, đánh thức những điều tốt đẹp trong mỗi con người, giúp họ sống thật hơn, sâu sắc và ý nghĩa hơn trong một thế giới ngày càng xa rời giá trị đích thực.

* giải:

  • Văn học phản ánh hiện thực của đời sống. Đó không phải chỉ là hiện thực bề nổi mà còn là đời sống ở những mạch ngầm khuất lấp. Bởi vậy, khi đến với tác phẩm văn học, người đọc nhận thức đời sống một cách sâu sắc, khám phá được những giá trị sống chân chính.
  • Viết không chỉ là sự phản ánh hiện thực mà còn thể hiện tư tưởng, tình cảm, trăn trở, day dứt của nhà văn về con người và cuộc đời. Từ những suy tư đó, người đọc đến với văn chương được đối thoại, lắng nghe, đồng cảm, chia sẻ, được nuôi dưỡng và bồi đắp những giá trị nhân văn cao đẹp.
  • Khi thức tỉnh những điều tốt đẹp nhất trong mỗi con người, văn chương

cũng đã hoàn thành sứ mệnh của mình, hướng con người tới cái Đẹp,

cái Thiện. Đó cùng là cách để văn chương được sống sự sống đích thực trong lòng người đọc, ở lại mãi với con người cho đến ngày tận thế.

 

 

 

0.25

 

b. Phân tích đoạn trích trong truyện ngắn “Lụm còi” để làm sáng tỏ ý kiến

3.5

 

* Thế giới ta đang sống là thế giới ngày càng ảo: Ta đang sống trong thế giới hiện đại với sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ. Trong vòng xoay cuộc sống hôm nay, nhiều giá trị đích thực, chân chính bị che lấp; con người dễ lạc lối trong những thực tại giả, bị cuốn vào những giá trị phù phiếm, tạm

thời, dễ thay đổi, xa rời những giá trị nhân bản.

0.5

 

* Đoạn trích trong truyện ngắn Lụm còi thức tỉnh những điều tốt đẹp nhất trong mỗi con người, làm cho họ được sống người hơn.

  • Thức tỉnh tình yêu thương, sự đồng cảm, thấu hiểu sẻ chia giữa người với người. Đó là sự thấu hiểu, sẻ chia của 2 đứa trẻ có 2 hoàn cảnh khác nhau trong một cuộc gặp gỡ tình cờ. Lụm ái ngại và ngạc nhiên vì “tôi” bỏ nhà đi trong một tình huống vô lí (sướng thiệt, vậy mà còn bỏ nhà đi…). “Tôi” xót thương cho tình cảnh éo le của Lụm, bị bỏ rơi, phải đi bán bánh mì để mưu sinh nhưng vẫn tha thiết niềm tin và tình yêu với cuộc đời.
  • Thức tỉnh lòng biết ơn, sự quý trọng tình cảm gia đình: Qua cuộc đối thoại với Lụm, “Tôi” xúc động vì nhận ra mình hạnh phúc bởi có một gia đình trọn vẹn và êm ấm, được bố mẹ yêu thương và chăm sóc. Lụm, dù bị bỏ rơi từ lúc lọt lòng, nhưng với khao khát mãnh liệt tìm về một gia đình trọn vẹn, cậu bé không oán hận mà luôn tin bố mẹ của mình rất đẹp, rất hiền, rất tốt; luôn chờ mẹ và tin rằng mẹ sẽ có ngày trở về tìm mình…
  • Thức tỉnh bởi vẻ đẹp của nghị lực, của tâm hồn lạc quan, giàu niềm tin

giữa những nghịch cảnh cuộc đời: cuộc đời đầy éo le nhưng trong tâm 

hồn Lụm chưa bao giờ thôi nguôi khát vọng sống, khát vọng tìm kiếm hạnh phúc; từ trải nghiệm trong cuộc gặp tình cờ, "tôi" thức tỉnh về giá trị của những  điều  giản  dị  mà  thiêng  liêng,  tự nhận thức về cách ứng xử của mình,

nhận ra giá trị của sự chịu đựng và vượt qua thử thách để trưởng thành.

3.0

 

1.0

 

 

 

 

 

 

1.0

 

 

 

 

 

 

1,0


 

 

 

 

 

 

* Sự thức tỉnh trong tác phẩm được thể hiện thông qua những hình thức nghệ thuật đặc sắc: Nghệ thuật trần thuật ngôi thứ nhất vừa giúp nhà miêu tả lại diễn biến tác phẩm một cách chân thực, cụ thể, vừa giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tâm trạng, cảm xúc và sự chuyển biến nội tâm của nhân vật chính; nghệ thuật xây dựng nhân vật đặc sắc; nghệ thuật sử dụng hình ảnh đối lập để làm nổi bật sự thay đổi trong nhận thức của nhân vật chính; lựa chọn chi tiết tự nhiên, độc đáo; ngôn ngữ giản dị, gần gũi, mang đậm màu sắc của con người Nam Bộ, sử dụng các đối thoại tự nhiên, gần gũi

sinh động

0.5

 

c. Đánh giá, nâng cao

0.5

 

  • Ý kiến là lời chia sẻ đúng đắn về mục đích của quá trình sáng tạo. Tuy nhiên, không phải tác phẩm nào cũng có thể thức tỉnh những điều tốt đẹp nhất trong mỗi con người, làm cho họ được sống người hơn, đó phải là những áng văn chân chính về con người với sự sâu sắc về tư tưởng, sự độc đáo trong sáng tạo hình thức nghệ thuật. Bên cạnh đó, văn chương không chỉ thức tỉnh con người về những điều tốt đẹp mà còn thức tỉnh con người trước cái xấu, cái ác, cái tối tăm tàn nhẫn, đánh thức sự căm phẫn, khát vọng đấu tranh với cái xấu để bảo vệ và bồi đắp nhân tính thiêng liêng, cao đẹp.
  • Ý kiến gợi mở bài học cho người sáng tạo và người tiếp nhận.

0.25

 

 

 

 

 

 

 

 

0.25

 

Tổng điểm toàn bài

10.00

 

Lưu ý chung:

  1. Đây là đáp án mở, thang điểm có thể không quy định chi tiết đối với từng ý nhỏ, chỉ nêu mức điểm của phần nội dung lớn nhất thiết phải có.
  2. Chỉ cho điểm tối đa theo thang điểm với những bài viết đáp ứng đầy đủ những yêu cầu đã nêu ở mỗi câu, đồng thời phải được triển khai chặt chẽ, diễn đạt lưu loát, có cảm xúc.
  3. Khuyến khích những bài viết có sáng tạo. Chấp nhận những bài viết không giống đáp án, có những ý ngoài đáp án nhưng phải có căn cứ xác đáng và lí lẽ thuyết phục.
  4. Không cho điểm cao với những bài chỉ nêu chung chung, sáo rỗng.
  5. Cần trừ điểm đối với những lỗi về hành văn, ngữ pháp và chính tả.

 

................Hết................

 

 

 

 

 

 

 

 

 

BÀI KHÁC
1 2 3 4 5 

image advertisement
image advertisement
image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị