Thơ Rida K Liamsi (Indonesia). Vũ Bá Giáp & Mai Văn Phấn dịch từ tiếng Anh
Rida K Liamsi (Indonesia)
Vũ Bá Giáp & Mai Văn
Phấn dịch từ tiếng Anh
Nhà thơ Rida K Liamsi
Vách đá
thời gian (2)
Tôi ném
vào thùng rác
một dấu chấm hỏi.
Trên
tấm thảm nguyện cầu,
mọi
giọt nước rửa tội
đều là dấu chấm than.
Đã
ngừng đào bới thời gian,
chôn
vùi bao lý do ẩn hiện.
Ở
ngưỡng cửa chính nơi đã hẹn,
tôi vá
những lỗ thủng trên đường về nhà,
để khỏi
lãng quên,
đành phân tâm trong lời cầu nguyện,
Bằng nỗi
cô đơn ẩn mật thơ ca
Trong lặng
im thanh âm tan biến.
Tôi bên
thời gian rìa vực
Điều
chi trông đợi bồi hồi
Với tôi
như vậy, chao ôi!
Những
dấu chấm hỏi còn lại
Những
dấu chấm than còn lại.
Những
dấu chấm câu còn lại
Tôi biết
chẳng bao giờ dùng
Vậy có
trả lời được không
Ở đâu
để tôi kết thúc.
17/07/2019.
Nhớ hoa
hồng
Anh lại
nhớ em trong góc tối ngôi nhà.
Thời
gian vùi chôn tình ta trong quá khứ.
Em từng
nói, khi uống một tách trà
Anh để lại
khát khao trong thìa sữa
Nếu trước
tiên em bước ra khỏi cửa
Anh lại
nhớ tình yêu của tháng năm xưa
Khi môi
em chạm vào đam mê và thời gian
tuổi
trẻ của chúng ta hiến dâng, tín thác.
Anh đã
khắc vào tấm bia xa xăm ký ức
bao dấu
vết chúng ta cùng khao khát
Hướng
tới nơi anh yên nghỉ một lần.
Số phận
không đưa ta đến nơi mong đợi
Nó muốn
giữ bí mật và chúng ta từ chối
Ta lại
tiếp tục tìm ý nghĩa mung lung.
Đã chịu
thua và mệt mỏi khôn cùng.
Thời
gian đã chôn vùi em trong hơi thở
và chỉ duy nhất một nửa.
Đi! Rồi
anh sẽ như, dù chẳng biết khi nào.
Chỉ tình
yêu mới làm cho quá khứ đẹp sao.
Ôi phải
chăng đây là điều dự báo!
Chiếc
cốc quá khứ
Chiếc
cốc quá khứ của tôi
Chúa ơi,
mải nấu nướng rồi tôi ăn
Thơm
ngon, cơn đói đã ngăn
Nhưng
vị cát đá khô cằn buồn nôn
Đắng
cay trong miệng vẫn còn
Cho tôi
thanh tẩy sạch hơn lẽ thường
Nhịn ăn
một cốc vấn vương
Trả cho
chân lý con đường mong manh
Ramadan*
tháng an lành
Al-Fitr**
tín lễ sinh thành trời cao
Từng
thìa tôi chọn trong bao
Thức ăn
tôi nấu thấm vào nghĩa sâu
Sục sôi
như lửa trong đầu
Cơ
duyên tôi chọn bền lâu tháng ngày.
* Ramadan
là tên gọi tháng thứ 9 của âm lịch Ả Rập, tháng ăn chay. ND
**
Al-Fitr - Nghi thức ăn chay của người Hồi Giáo. ND
Dòng
sông khao khát
Gửi Mặt
trời của anh
Em khao khát được yêu cuộn xiết thế nào?
Em là dòng sông thao thiết anh không biết đâu
là vực sâu nên đứng trên bờ đá đo thời gian lặn xuống nhặt những gì còn sót lại
của tình em hóa đá.
Em là dòng sông khao khát cuộn chảy ầm ào,
làm rung chuyển tầng sâu nội giới, réo vang hốc tối. Muốn bơi đi tìm dấu vết
tình yêu em đã chảy trôi, anh hóa thành rêu trên vách đá của em im lặng.
Em là dòng sông khát khao anh biết không thể
cược cả thân mình giữa hai ngọn sóng. Sự
hối tiếc của em biến thành bùn nhão. Chìm vào dòng suối trong uốn lượn, đổ vào
cửa sông. Nao nao sủi bọt vết thương.
Em là dòng sông khát khao không nghỉ. Thủy
triều đến và đi làm trầy xước vách đá. Sự im lặng bí mật của em thành mối thù nhấn
chìm mọi ham muốn.
Em là dòng sông khát khao mà những con suối
tựa lưỡi dao thời gian luôn được mài giũa để giết chết quá khứ và khắc những
dấu tích dữ dội thành thân cây tre chẻ dọc.
Em là dòng sông khát khao trong dòng cuộn
xiết đam mê anh chèo con thuyền em về phía mong đợi thượng nguồn. Em đang tìm
nơi chốn yêu anh bền chặt.
Em khao khát được yêu cuộn xiết thế nào?
Cuộc
trò chuyện buổi sáng tại Istora
Bro,
hãy nhìn Arjuna* vẫn hướng về Tây
Ông ta
vẫn muốn chiến đấu với ai đây?
Ở
phương ấy giờ đây chỉ còn quá khứ
Lịch sử
vẫn ghi những giấc mơ thối rữa
Giờ phương
Tây đã không còn hỏi nữa
Và cuộc
sống mất đi sự quyến rũ tự thân
Mũi tên
vừa trúng đích cất lên tiếng nói
Những
bài thơ vang lên đầy tiếc nuối
Những
vết thương chưa kịp chữa lành
Dấu vết
chỉ là vùng ký ức vẫy gọi
Tích
trữ từng hy vọng mong manh.
Lẽ ra
anh nên bắn về hướng mặt trời mọc
Nơi
người thợ may mơ chiếc áo choàng
Về
những tháng ngày biết bao quyến rũ
Nơi phù
phiếm đang viết thành trang sử
Khoảng thời
gian khiến mọi thứ mong chờ
Nơi mọi
ngôn từ luôn nhảy múa thành thơ.
Trên
đấu trường chỉ mồ hôi cùng tiếng rên la
Thua-thắng,
đôi khi đau đớn mới thành lịch sử
Tôi
không còn tìm thấy dấu vết của bạn ở đó
Mặc dù
trên quả cầu kia có cặp vợ chồng già
Cùng
nhau gợi lại những kỷ niệm đã qua.
Khúc khích,
rên rỉ trong không gian buổi sớm
Trên
đường nhựa ẩm ướt, ngột ngạt nước hoa
Tôi chỉ
muốn xem thời gian đang xóa đi tất cả.
Trên móng
tay tượng Bima**, thời gian hóa đá
Và
thoảng hương vị của người nắm quyền hành
tại chính
nơi thời khắc trôi nhanh
Tất cả đã thành kẻ đối
nghịch.
__________
* Nhân
vật trong sử thi Mahabharata. ND
** Bima
- Nhân vật anh hùng trong câu chuyện Ramayana của đạo Hindu. Bima có móng tay
dài và sức khỏe phi thường. ND
(Rút từ tập thơ "The
Longing River" - tạm dịch "Dòng sông khao khát")
RIDA K LIAMSI
Nhà thơ
Rida K Liamsi sinh
ngày 17/7/1943 tại Dabosingkep, thuộc quần đảo Lingga, tỉnh Đảo
Riau, Cộng hòa Indonesia. Ông đã xuất bản 6 tập thơ: ODEX (1971), Tempuling
(2003), Kelekatu (2007), ROSE (2003), Secangkir Kopi Sekanak (2017) và Sungai
Rindu (2020). Thơ của ông được in trong nhiều tuyển tập cùng với các nhà văn,
nhà thơ khác. Cuốn sách có tựa ROSE đã nhận được giải thưởng của Viện Ngôn ngữ quốc
gia Indonesia năm 2018. Rida cũng là tiểu thuyết gia, đã xuất bản một số cuốn
sách: Bulang Cahaya (2007), Megat (2016)...
Nhà thơ Rida K Liamsi
RIDA K LIAMSI
The Cliffs of Time (two)
i’ve dumped question marks
in to wastebaskets.
On my prayer mat, all the drops of my ablution
are all exclamation marks.
have stopped digging for the time
and buried my why.
At the door to where I’ll go,
on the way to which I’m going home,
I’m patching the holes,
with the rest of pebbles of my prayer,
words that escaped forgetfulness
Poetry that brings loneliness
Into the silence that lost its sound.
I have been on the edge of time
waiting for something
With my Oh
The rest of question marks
The rest of exclamation marks.
The rest of punctuations
Which I never finish using
Answering the how
To where will I end.
17/07/2019.
Remembering ROSE
in the black house, I remember you again.
Time has buried our love.
Like you said when a cup of tea
vibrates and I left my longing to the spoon of milk
: If you go away first
I want to remember our love as before
When your lips touch passion and all time
our youth collapsed and knelt.
I have stuck a headstone in memory and carried
the remnants of longing
Towards my hole one time.
Fate doesn’t get us where we want to
It keeps it secret and we are hostile
We kept wandering looking for the meaning.
We got tired and lose.
Time buried you in your breath
the only half.
Go! I will also, later although I don’t when to give up.
Only love that makes the past beautiful.
Oh omen!
A Cup of The Past
A Cup of the past, oh my God
I have cooked and I ate
Felt sweet and my hunger vanished
But the taste of sand and stones in the throat
bitter and a nauseous
Let me clean the poison of life
With a cup of fasting
Although just a cup and flimsy
which returns to You
Let me walk up the Ramadan bridge
Getting into Al-Fitr and scale my faith
Spoon by spoon
A cup of my anxiety
I have cooked on the stove
Boiling, waiting for my time.
The Longing River
To: My sun
How
more deep is your desire to be loved?
You are
the longing river that I don’t know how deep is the troughs of your love are
and I stand on your cliffs measuring the time to dive and pick up the remains
of your petrified love.
You are
the longing river that your flow keeps roaring, shaking the cliffs of desire
and the longing niche. I want to swim and looking for traces of your love that
has drifted away and became the moss on the cliffs of your silence.
You are
the longing river that I know there aren’t enough stakes to tread your waiting
trough. Your regret has turned into mud. Sub- merged in the twisted stream and
flows deep into the estuary. Full of charm and foam of wound.
You are
a longing river who constantly restless. Ebb and flow that scrape the cliff.
The secret of your silence is becoming revenge drowning all the desire to dive.
You are
the longing river that your twisted stream like a knife of time that you hone
to kill your past and carve out the remnants of longing that become a blade of
split bamboo.
You are
the longing river that in the twisting stream of your pas- sion like a boat I
sail towards your waiting upstream. Scrambling the stake and tethering my love.
How
more deep is your desire to love?
Morning Conversation at Istora
Bro, look at Arjuna, still arches to the West
Who does he want to beat?
In the West, there is only the past
The methahistoria place records rotten dreams
In the West, time has stopped asking questions
And life loses its charm
The arrows just hit the traces
Poems are full of regret and unwanted hurt
Traces are just disappeared memories
Hoarding the loose hopes.
He should have shot to the east to the rising sun
There, the tailors of a dream had a shloka
About the days full of charm
Vanity is writing history
The stretch of time that makes everything running
Like words that don’t stop dancing and become poetry.
Bro, in the arena there are only screams and sweat
Lose and win and history sometimes hurt
I’m no longer finding your traces there
Even though on the shuttlecock an elderly couple
who are caring for love.
Giggling and moaning in the morning air
On the wet asphalt and smells of damp perfume
I only watched the time erasing your tracks.
On Bima’s statue and nails, the time has turned into
stone
And the flavor like the smell of someone in power
at that time
All have become foe
RIDA K LIAMSI
Rida
was born in Dabosingkep, Lingga Islands, Riau Island Province, on July 17,
1943. He has published 6 collections of single poetry; ODEX (1971), Tempuling
(2003), Kelekatu (2007), ROSE (2003), Secangkir Kopi Sekanak (2017), and Sungai
Rindu (2020). Many of his poems are also collected in the anthology books
together with other writers. The book en- titled ROSE received an award of
National Language Agency Award 2018. Rida is also a novelist with works among
others; Bulang Cahaya (2007), Megat (2016), and others.