Ngã Ba Đồng Lộc trong trái tim ta (trích) - Lê Xuân
10/10/2013
Ngã
Ba Đồng Lộc trong trái tim ta
(trích)

Cây bồ kết
Lê
Xuân
Hai
mươi bốn năm sau kể từ ngày các cô đi vào cõi vĩnh hằng, nhà thơ Mai Văn Phấn
đã có bài thơ "Mười nén nhang ở ngã ba Đồng Lộc" thành kính dâng lên.
Bài thơ đoạt giải Nhì (không có giải Nhất) trong cuộc thi thơ của báo Văn nghệ
năm 1995. Chỉ vẻn vẹn có mười câu lục bát như ứng với mười nén nhang của tâm
cảm:
Tháng ngày gương lược về đâu
Chân trời để xõa một màu cỏ non
Các cô nằm lại trên cồn
Những chùm bồ kết khô giòn trong cây
Khăn thêu những dấu tay gầy
Thành mây Đồng Lộc bay bay trắng trời
Người ơi, tôi lại gặp người
Hơi bom còn thổi rụng rời cát khô
Nhang này quặn nỗi đau xưa
Tôi nay, tôi của cơn mưa về nguồn.
Mười
câu thơ chia làm năm khổ, mỗi khổ chỉ hai câu như kiểu thơ hai-ku của Nhật, nén
nỗi đau lại để cho những giọt nước mắt lặng rơi đều đều như năm nốt nhạc viếng
hồn tử sĩ. Các chi tiết hữu hình như gương lược, bồ kết, khăn thêu, cỏ xanh… cứ
tràn ngập nhựa sống tuổi trăng tròn. Nhưng rồi tất cả lại rơi vào thinh không,
tĩnh lặng. Và ở đây chỉ có cỏ xanh ngắt như mái tóc thề của các cô, chỉ có mây
trắng bồng bềnh như chiếc khăn thêu mà các cô chưa kịp gửi tặng người yêu. Và
đâu đây ta vẫn ngửi thấy mùi ngai ngái của đất pha lẫn mùi khói bom giữa cát
bụi khô rang sau mỗi trận gió Lào. Nhà thơ nguyện làm một cơn mưa về nguồn mong
làm dịu bớt nỗi đau cháy bỏng của chiến tranh và làm mát lòng các cô nơi chín
suối. Đó cũng là nghĩa tình uống nước nhớ nguồn mà nhà thơ đã nói hộ chúng ta.
(Nguồn:
Ngã Ba Đồng Lộc trong trái tim ta)