Nguyễn Đức Hạnh
"Sen" – Tranh của Một Danna
Ngộ!
(Tặng Mai Văn Phấn)
Tách khỏi dàn đồng ca
Xếp vào tủ những nhạc cụ một thời yên dấu
Vắt mồ hôi thành sỏi ném thia lia
Đập mặt sông vỡ từng khuôn phép cũ
Trí
tuệ hát bè cao
Trái
tim hát bè trầm
Hộp
sọ thành hộp đàn căng trăm ngàn sợi dây đen trắng
Gẩy
lên khúc Bi hoan ca biển đêm
Hóa
thành thác, ban mai , đất, cánh chim và nước mắt
Chúng
giao hợp mê cuồng trong cô độc
Đẻ
thêm một Ngân hà lơ lửng giữa buồn tênh
Lau phấn son sân khấu một thời
Diễn viên ấy trở thành đạo diễn
Những ngôn từ về hưu bỗng trẻ trung trong một phép mầu
Cùng sao trời nhảy múa trong vũ điệu chưa ai nhìn thấy
Khán giả có dăm người ngơ ngác vỗ tay
Đạo diễn ôm mặt cười để biển đêm mặn khóc
Đập
vỡ ngôi nhà xưa cũ
Xây
nhà mới bằng những giấc mơ
Kiến trúc
gió, gạch ngói nắng, sắt thép bão và xi măng nước mắt đau đời
Nhà vô
hình mở ngàn cửa và không quy tắc
Mỗi khách
đến thấy ngôi nhà theo nỗi niềm của họ
Khách
bỗng hóa thành nhà để cùng hát đơn ca
Lần đầu tiên tôi đến thăm nhà
Thấy mắt mình thành hai cửa sổ
Trái tim đập trên bàn thờ
Nỗi buồn nằm trên giường ngủ
Muốn khóc òa khi đau đớn nhận ra
Gần hết đời yêu Hồ Ly ngàn tuổi
Tỉ phú Đôla mà vẫn không nhà.
Thái
Nguyên, ngày 24 tháng 05 năm 2011
N.Đ.H
__________
PGS.TS. Nguyễn
Đức Hạnh, Giám đốc Nhà Xuất bản Đại học Thái Nguyên
Tranh của họa sỹ Lê Bá Đảng
Tranh của họa sỹ Lê Bá Đảng