Thơ Jawaz Jaffri (Cộng hoà Hồi giáo Pakistan). Nguyễn Bá Giáp dịch từ tiếng Anh

Jawaz Jaffri (Cộng hoà Hồi giáo Pakistan)

Nguyễn Bá Giáp dịch từ tiếng Anh

 

 

Nhà thơ, Dr. Jawaz Jaffri

 

 

 

"Danh tính tôi,

Là những bài hát hòa bình,

Đào xới chiến tranh tận gốc,

Vì trái tim tôi là Tổ chim câu."

 

Đây là khổ thơ cuối cùng trong bài thơ "Trái tim tôi là tổ chim câu" của nhà thơ, tiến sĩ Jawaz Jaffri đến từ nước Cộng hoà Hồi giáo Pakistan. Khổ thơ mang trọn vẹn tinh thần và thi pháp thơ Jawaz Jaffri. Đó là tình yêu hòa bình, thái độ quyết liệt phản đối những cuộc chiến tranh xảy ra trên hành tinh này. Với ông, mọi cuộc chiến đều gây nên nỗi bất hạnh, chết chóc và tội lỗi. Cả bên thắng trận và bên thua đều là những kẻ thất bại. Lòng yêu chuộng hòa bình ấy đã làm nên danh tính của nhà thơ, làm nên nền tảng thẩm mỹ và đem đến cho ông nguồn cảm xúc bất tận.

 

Thơ của ông có cấu trúc hiện đại, những chuyển động của hình ảnh thơ thường hiện ra bất chợt và mang tốc độ lớn, có lúc chúng vụt hiện như một tia chớp mang cho người đọc cảm giác bất ngờ và choáng ngợp. Những bài thơ của Jawaz Jaffri mang cảm xúc mạnh, tạo ấn tượng đột ngột. Cảm xúc ấy được khởi nguồn từ nền tảng thẩm mỹ và triết học vững vàng và riêng biệt.

 

Xin trân trọng cảm ơn tiến sĩ Jawaz Jaffri đã gửi cho tôi những bài thơ tuyệt đẹp này!

 

Mai Văn Phấn

 

* * *

 

"My identity,

Are the songs of peace,

My songs are digging the roots of wars,

For my heart is the Nest of Dove."

 

This is the last stanza in the poem "My Heart is The Nest Of Dove" by the poet, Dr. Jawaz Jaffri, who is from the Islamic Republic of Pakistan. The above stanza has brought the whole spirit and poetic viewpoint of Dr. Jawaz Jaffri. That is the spirit of peace-loving, the attitude that opposes all wars happening on this planet. To him, all wars cause death, unhappiness and sin. Both the winners and losers are losers. That peace-loving spirit has created the poet's identity, created the aesthetic foundation and brought him an endless source of emotions.

 

His poetry has a modern structure. The movements of poetic images often appear suddenly and with great speed, and sometimes they appear like a flash of lightning, giving the reader a feeling of surprise and overwhelming. Jawaz Jaffri's poems carry strong emotions and create a sudden impression. That feeling is rooted from a solid and distinct aesthetic and philosophical foundation.

 

Many thanks to Dr. Jawaz Jaffri for sending me these beautiful poems!

 

Mai Văn Phấn

 

 

 

Trái tim tôi là tổ chim câu

 

Ngọn gió,

Từ chiến trường,

Dội vào tai tôi,

Tiếng hí của lũ ngựa.

Những ngôi mộ tập thể,

Sắp xâm lấn cả thành phố này;

Và những người bán quan tài,

Nhìn cơ thể chúng ta tươi trẻ

Với đôi mắt thèm thuồng.

Con nhện tử thần bận rộn,

Thêu dệt mạng nhện thương vong.

 

Ô! Những người đào huyệt,

Xóa đi cơn đói trong lòng

 

Từ sân nhà của bạn,

Sự hối hả và nhộn nhịp

Như trong nghĩa trang.

 

Đến đây!

Hãy để chúng tôi trên đường

Biểu tình phản đối chiến tranh;

Độc giả của tôi là nhân chứng,

Tôi không làm ô danh ngòi bút của mình

Với bản quốc ca của các cuộc chiến,

 

Danh tính tôi,

Là những bài hát hòa bình,

Đào xới chiến tranh tận gốc,

Vì trái tim tôi là Tổ chim câu.

 

 

 

Tôi có thể yêu kẻ thù mình

 

Tốt hơn việc chế tạo vũ khí

Người ta nên tác tạo trái tim

Một trái tim

Nơi nuôi dưỡng tình yêu

Và tình yêu

Căm ghét mọi vũ khí

 

Chiến tranh đang xảy ra

Trên các cung đường thành phố

Màn đêm buông tiếng đại bác lặng thinh

Nhưng tôi không có nhà để trở về nữa

Tôi viết ca từ cho bài hát hòa bình

Trong màn đêm để ngỏ

 

Tôi không có mối liên hệ nào với họ

Những người làm máu đổ

Tôi tin vào sự thánh thiện của loài chim

Tôi không mơ

Về sự tàn phá của thành phố

Mặc dù thế giới

được đặt trên lòng tay tôi

 

Trên những đọt lá chanh non

Con chim mang giấc mơ tôi đang hót

Giữa rừng dâu tươi tốt

Có dòng suối yên bình

Là do tôi tưởng tượng

Tôi yêu lắm trẻ em

Yêu cả những ánh đèn

Tôi ao ước phụ nữ thơm như vỏ quế

Tôi là người có thể yêu

Ngay chính kẻ thù mình

 

 

 

Aleppo sống trong bài hát của tôi

 

Mang quả trứng nhỏ của tôi trên đầu,

Tôi rời thành phố đang âm ỉ cháy,

Không mặc cả sinh mạng cho lương tâm mình.

 

Sau nhà tôi,

Nơi mà Euphrates từng gầm gừ,

Chỉ còn một nắm cát.

 

Aleppo của tôi,

Rung động trong các bài hát,

Tôi yêu hơn mái nhà tôi đã đổ sạt.

 

Các con tôi cần hơi thở hơn thức ăn,

Nhưng họ đã bắt giữ chúng,

Bởi vậy, để tiếp tục sống,

Các con tôi đọc thơ của Pablo Neruda,

Bởi không khí trong lành của rừng Chile,

Thổi hồn qua những bài thơ đó.

 

Hỡi em thân hình đẹp đẽ của làn da,

Tôi sẽ viết thư cho em,

Cùng với tiểu thuyết của Kafka,

Trên những chiếc lá của ký ức,

Hình ảnh thiên đường của tôi,

Điều mà tôi đã khắc ghi trên ngực,

Đã biến mất đêm qua,

Họ đã đến để đánh cắp giấc mơ.

 

Sau khi người phụ nữ đó rời đi,

Tôi đã học cách giữ sự ngây thơ từ thực vật,

Và cách yêu từ những chú chim,

Xuất thần,

Nỗi sợ,

Và tình yêu,

Đã cho tôi sinh ra.

 

Viên mãn cuối cùng,

Là với cát bụi này,

Tôi chỉ là một đại phong cầm,

Trong dàn nhạc vũ trụ

 

 

 

Nửa thế kỷ, ba cuộc chiến và nửa cuộc chiến

 

Nửa thế kỷ

Ba cuộc chiến và nửa cuộc chiến

Quá khứ của ta là tương lai ta,

Chúng ta đã không lên án sự ăn cắp

Với những sai lầm của nhau.

 

Cơ thể tôi là thức ăn cho chiến tranh,

Và trước mắt tôi mông lung

Xác cháy của tôi đã phân hủy.

 

Tôi là bài hát của cái lưỡi

Đã được nhổ ra khỏi gốc rễ.

Thính giác của tôi đang bị xói mòn

Chờ đợi để lắng nghe tin tốt.

 

Lực lượng vũ trang

Đổ vào vành tai tôi

Dẫn đầu của Sử thi,

Và Hòa bình,

Đã cố gắng hết sức,

Vào mắt tôi từ nhiều thế kỷ.

 

Những giấc mơ tôi

Cắm rễ sâu vào lòng đất,

Thuộc quyền sở hữu của tôi,

Tôi không có cung điện nào

Ở châu Âu.

Mảnh đất thân yêu của tôi đang bị nô lệ

Là nơi tôi ở cuối cùng.

 

Tôi nuôi dưỡng ước mơ mình,

Trong con mắt những đứa trẻ.

Tôi mong muốn cuộc sống hòa bình,

Và cái chết tự nhiên.

Và trong bao lâu ta sẽ bỏ mặc

Những mong muốn nhiệt thành nhất?

Và cuối cùng!

Chúng ta sẽ phải cởi bỏ

Đôi chân của chúng ta

Từ những đôi giày cũ rách.

 

 

 

Không có thành phố nào công nhận tôi

 

Trái tim tôi

Và trán tôi là bằng chứng,

Tôi là nhà sử học về thế giới đổ nát;

Trong văn chương tôi không có người đọc,

Và không thành phố nào chịu thừa nhận tôi.

 

Tôi là thức ăn của Trái đất,

Số phận của tôi đã được định đoạt

Để biến tôi thành Hiroshima của thế kỷ này

Ah! Di cư là bắt buộc đối với đồng loại.

Chiến tranh!

Trại quân đội trên cát của tôi,

Và Thần chết đang quấn quanh chân

Để trở thành bạn của tôi trong vở ballet.

 

Người của tôi đã chôn giấu tiếng cười,

Trong đôi môi của họ,

Sự tuyệt vọng bắn vào tôi,

Với tiếng cười khúc khích không thành tiếng.

 

Đôi mắt của suy nghĩ bùng nổ,

Âm mưu bảo tồn

Xác chết của những con bướm.

Những mùa không vũ khí của tôi,

Là sự phản kháng chiến tranh vô vọng

Khi lưỡi lửa liếm vào những tờ lịch.

 

Chiến tranh đã định sẵn để đẩy tôi,

Vào kỷ nguyên không bao giờ quay lại.

Ah! Mỗi ngôi mộ đều có cửa sổ,

Cho phép đi qua nhưng đừng vào trong.

 

 

 

Tiến sĩ Jawaz Jaffri

 

Tiến sĩ Jawaz Jaffri là nhà thơ uy tín, đồng thời là nhà phê bình sân khấu, nhà báo Pakistan. Hiện ông là giáo sư, chủ nhiệm khoa Văn học và Ngôn ngữ Urdu của trường đại học Lahore, Pakistan. Jawaz Jaffri là một trong số ít các nhà thơ đến từ Pakistan được văn giới quốc tế công nhận. Ông từng làm luận án tiến sĩ với tựa đề: “Văn học Urdu ở châu Âu và châu Mỹ”. Tiến sĩ Jawaz Jaffri là tác giả của 25 cuốn sách và hầu hết đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Thông qua tác phẩm thơ, ông đã nâng cao và làm thay đổi khả năng cảm thụ của bạn đọc bằng cách hiện đại hóa, đổi mới thơ mình. Thơ của ông chống lại sự xâm phạm tự do của con người, đem đến nhận thức mới về vũ trụ và khoa học, về quyền được tồn tại tự nhiên, về bản sắc văn hóa, các vấn đề chính trị xã hội và tình cảm của cuộc sống. Những chủ đề cơ bản trong thơ ông thường đề cập đến mối liên hệ với quê hương, sự hiểu biết về tự nhiên, bí ẩn về thể chất con người, về các nền văn minh cổ đại và thần thoại thế giới, về các cuộc chiến tranh toàn cầu và vũ khí nguyên tử, danh dự của nhân loại. Ông quan tâm sâu sắc đến sáng tác, phê bình, thơ ca, nghiên cứu so sánh về tôn giáo, quan điểm lịch sử và văn hóa của xã hội, thần thoại thế giới, mối quan hệ giữa Khoa học và Văn học, văn học quốc tế, âm nhạc cổ điển và các tác phẩm mỹ thuật khác. Tiến sĩ Jawaz Jaffri hiện là nhà phê bình nghệ thuật duy nhất bằng tiếng Urdu ở Pakistan. Cuốn sách "Khak sey Uthney Wala Funn" của ông bao gồm các lĩnh vực Múa, Âm nhạc, Hội họa, Nghệ thuật của tiên tri và Xây dựng, v.v... Ông sở hữu bộ sưu tập thư viện khổng lồ về âm nhạc cổ điển. Trong phòng nghiên cứu của ông có một thư viện sách khá lớn, điều này thể hiện rõ sở thích văn chương của ông. Tiến sĩ Jawaz Jaffri đã nêu cao tiếng nói chống lại các cuộc chiến tranh toàn cầu và vũ khí nguyên tử từ ba thập kỷ trước. Ông là nhà thơ duy nhất trên thế giới đã đóng góp hai tuyển tập thơ chống chiến tranh. Tiến sĩ Jawaz Jafrti đồng thời là nhà hoạt động nhân quyền uy tín. Ông vẫn tiếp tục kiên định bảo vệ quyền con người được tồn tại cho đến hơi thở cuối cùng. Thơ chống chiến tranh của ông đã khiến ông trở thành nhà thơ gây tranh cãi và một số giới có ảnh hưởng không hài lòng với ông trên bình diện khu vực và quốc tế. Trên thực tế, ông đang điều hành "Phong trào Văn học Phản đối Chiến tranh" ở cấp độ khu vực và quốc tế. Sách của ông “'Mout Ka Haath Kalaie Per Hey” (tạm dịch: Cổ tay trong sự siết chặt của Tử thần) và “'Mutbadil Duniya ka khawab” (tạm dịch: Ước mơ về một thế giới khác) được dịch bởi Muhammad Shanazar và Sara Ali Khan. Các bài thơ của ông đã được dịch sang tiếng Anh, Trung, Pháp, Ý, Croti, Nga, Tây Ban Nha, Hungary, Ukraina, Ả Rập, Serbia, Malaya, Philipinese, Krio, Nhật, Ba Lan, Thổ Nhĩ Kỳ và cả các ngôn ngữ địa phương như Punjabi, Pashto, Sindhi, Barahvi và Hindi. Ông đã đóng góp một tập thơ chống chiến tranh khác bằng tiếng Punjabi có tựa đề “Main Laam di Janj da Lahda han”, được dịch bởi Harpreet Kaur và được xuất bản tại Ấn Độ bởi NXB 'Nawi Dunia Publishers, Punjab, Hindustan. Ông đã được trao tặng Giải thưởng Tổng thống danh giá của Pakistan (Giải thưởng Nhân quyền Quốc gia, 2016), Giải thưởng Văn học Frang Bordhi (Albania 2013), Nhà thơ được vinh danh của Pakistan (Ceychelles 2019), Giải thưởng Ngôi sao Thơ ca Thế giới (WNWU 2019). Là người nhận được giải thưởng "Lá chắn đặc biệt vì Hòa bình" của Bộ Nhân quyền năm 2017 (Pakistan), Huy chương Vàng Quid-e-Azam (2015), Giải thưởng Hiệp hội Văn hóa Châu Á (2016). Ông là thành viên của Hiệp hội Thơ Pakistan, Pakistan, Pakistan Academy of Letters, Islamabad. Thành viên của WNWU (World Nations Writer, s Union). Thành viên của World Literature Academy (London). Thành viên Motivational Strips. Thành viên ANASAN Halqa -e-Arbab-e-Zauq, Pakistan. Thơ của Tiến sĩ Jawaz Jaffri được đăng trên các tạp chí văn học các nước, trên các website tiếng Urdu & tiếng Anh và trên hệ thống phát hành sách quốc tế Amazon.

 

  

 

 

 

 

 

By Dr. Jawaz Jaffri

 

 

 

My Heart is The Nest Of Dove

 

The wind,

Coming from the battlefield,

Pours into my ears,

The neighing of the horses.

The collective graves,

Are about to invade my cities;

And the coffin-sellers,

Look to our fresh young bodies

With avaricious eyes.

The Spider of Death is busy,

In weaving cobweb of my casualty.

 

O! Gravediggers,

Remove scattered hunger

 

From your courtyards,

For there is hustle and bustle

In the graveyard.

 

Come!

Let us protest on the roads

Against war;

My Readers be my witness,

I did not tarnish my pen

With the anthems of wars,

 

My identity,

Are the songs of peace,

My songs are digging the roots of wars,

For my heart is the Nest of Dove.

 

 

 

I Can Love My Enemy

 

Better than manufecturing weapons

One should create a heart

A Heart

Which nurtures love

And love

Instructs to hate weapons

 

War is happening

In the lanes of the city

The cannons go quiet as the night falls

But i have no home to go back to

I create the texts of songs of peace

All through the night

 

I have no connection with those

Who shed blood

I believe in the sanctity of birds

I don’t dream

Of the destruction of the city

Even though the world

is placed upon the palm of my hand

 

Upon the green shoot of lemon tree

The singing bird is my dream

Between the lush trees of mulberry

There saunters a stream

It is my fantasy

I love ardently

Children and illumined bylanes

I desire women likened to the bark of cinnamon

I’m the one

Who can even love his enemy

 

 

 

Aleppo Lives in My Songs

 

Carrying my little nest-egg on the head,

I left the smouldering city,

I haven't bargained life for my conscience.

 

Behind my home,

Where there Euphrates once gurgled,

Is only a handful of sand.

 

My Aleppo,

Pulsates in my songs,

And I love it more than the toppled roof of my house.

 

My children need breaths more than food,

But they have seized them,

So to keep alive,

My children read the verses of Pablo Neruda,

Because the wholesome air of Chile's woods,

Blows through those poems.

 

O you pellucid body of lemon skin,

I will write you down,

Along with Kafka's fiction,

Upon leaves of memory,

The image of my heaven,

Which I inscribed on that golden bosom,

Has vanished last night,

They've come to steal my dreams.

 

After that woman left,

I learnt to stay green from plants,

And to love from birds,

Trance,

Angst,

And Love,

Gave me birth.

 

My last consummation,

Is with this dust,

I'm a mere organ,

In the cosmological orchestra

 

 

 

Half Century, Three and half wars.

 

Half century

Three and half wars

Our past is our future,

We have not denounced plying

With the mistakes of each other.

 

My body is the fodder of war,

And in front of my eyes wafts

My decomposed burnt corpse.

 

I am a song of those tongues

Which have been pulled out of the roots.

My hearing is being eroded

Waiting to listen to the arrival of good tidings.

 

Armed Forces

Pour into porches of my ears

The lead of Epic,

And Peace,

Has been flinging down exertion,

Into my eyes since centuries.

 

My Dreams

Deepen roots into my own soil,

In my possession,

I do not have any palace

In Europe.

My dear land that is being enslaved

Is my last abode.

 

I cultivate my dreams,

Into the eyes of my kids.

I urge for the life of peace,

And natural death.

How long we shall neglect our

The most fervent wishes?

At last!

We shall have to place out

Our feet from the worn out

Torn shoes.

 

 

 

No City Acnowledege Me

 

My heart

And it is evident from my forehead,

I am an historian of the ruined world;

I do not have any reader in my fortune,

And no city acknowledges me.

 

I am food of the same Earth,

My fate is destined

To make me Hiroshima of this century

Ah! Migration is imperative on my fellow beings.

War!

Encamps on my sands,

And Death is binding anklets

To be my partner in the ballet.

 

My people have buried Laughter,

In their lips,

Desertedness sniggers at me,

With voiceless giggles.

 

The eyes of Explosive reflect,

The conspiracy to preserve

Dead bodies of the butterflies.

My weaponless seasons,

Make infertile resistance against wars;

When Fire smacks my calendar.

 

War is destined to thrust me,

Into such an era which never turns again.

Ah! Each window of the grave,

Permits to pass through but inside.

 

 

 

 

About Dr. Jawaz Jaffri

 

Dr. Jawaz Jaffri is a well known Poet, Critic playwright, columnist, Anchor and professor of Urdu language and literature. He is rendering his duties as HOD at a post graduate college in Lahore, Pakistan. At present he is from one of few poets from Pakistan who is recognized in International literary circle.He doen his Ph.D work titled "Urdu Literature in Europe and America"and through this research paper he made cultural and literary bridges between East and West.This is the first document that deals the development of Urdu language and literature in Europe and America. Dr.Jawaz Jaffri is the author of 25 books and most of them has been translated in several languages of the world. Through his poems he increased the Land of poetry with his modern sensibility and poetic skills. Resistance against the voilation of human freedom, Cosmological and scientific awareness, right of Natural Death, Cultural Identity, socio-political and emotional problems of life, association with home land, understanding of Nature, mystery of human physic, ancient Civilizations and World mythology, Global Wars and Atomic Weapons and honour of humanity are basic topics of his poetry. He has profound interest in Creative Writing, Criticism, Poetry, Comparative Study of Religions, Historical and  Cultural Perspectives of Society, World Mythology, Relation between Sciences and Literature, International literature, Classical Music and Other Fine Arts ۔ At present Dr Jawaz Jaffri  is the only Critic of Fine Arts in Urdu language. His book" Khak sey Uthney Wala Funn"consist of Dance, Music, Funn-e-Pahlwani, Painting, Art of Professy and Building etc. He owns a huge collection of classical music library. A sizeable books library is available in his study which is evident of his literary taste. Dr Jawaz Jaffri raised his Voice against Global Wars and Atomic Weapons from last Three decades .He is an honorable pacifist voice of this globe. A Peaceful, residencialable and Stable World is his Dream.He is the only poet in the present world who contributed two poetic anthologies against war. Dr Jawaz Jafrti is a great Activist of Human Rights. He did continue to insist on human right to survive until the last breath of his life.His Anti War Poetry has made him controversial poet and some influenced circles  are Unhappy with him on regional and international level. Infact he is running an "Anti War Literary Movement" on The Regional and international level Alone.His books 'Mout Ka Haath Kalaie Per Hey (Wrist in the Clutches of Death) and 'Mutbadil Duniya ka khawab (Dreaming of an alternate World) has been translated by Muhammad Shanazar and Sara Ali Khan. The poems of these books are also being translated in English, Chinese , French, Italian, Crotian, Russian, Spanish, Hungarian, Ukrainian, Arabic, Serbian, Malaya, Philipinese, Krio, Japanese, Polish,Turkish and in also local languages like Punjabi, Pashto, Sindhi, Barahvi and Hindi). He has contributed another Anti-War poetry book in Punjabi titled “Main Laam di Janj da Lahda han”, which has been translated by Harpreet Kaur and published in India by 'Nawi Dunia Publishers, Punjab, Hindustan. He has been bestowed upon Pakistan’s prestigious Presidential Award (The National Human Rights Award, 2016).He is the recipient of 'Frang Bordhi Literary Award' ( Albania 2013)'Honoured Poet of Pakistan' (Ceychelles 2019)' World Poetic Star Award' (W.N.W.U 2019). Besides, Presidential Award (The National 'Human Rights Award, 2016) he s the recipient of 'Special Shield for Peace' by Ministry of Human Rights 2017 (Pakistan), Quid-e-Azam Gold Medal (2015), Asian Cultural Associaon Award"(2016) He is a member of Pakistan Writers Guild, Pakistan, Pakistan Academy of Letters, Islamabad. Member of WNWU (World Nations Writer,s Union). Member. World Literature Academy( London). Member Motivational Strips. Member' ANASAN. Halqa -e-Arbab-e-Zauq, Pakistan. Dr Jawaz Jaffri,s poetry is available in prominent literary magazines, Urdu & English Websites and international digital book stores like Amazon.

 

 

 

 

 

 

 

 

BÀI KHÁC
1 2 3 4 5  ... 

image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị