Thơ Vadim Teryokhin (LB Nga). Mai Văn Phấn & Đinh Xuân Dũng dịch từ tiếng Nga
Vadim
Teryokhin (LB Nga)
Mai
Văn Phấn & Đinh Xuân Dũng dịch
từ tiếng Nga
Nhà thơ Vadim
Teryokhin
Thưa
các bạn! Xin chia sẻ với các bạn yêu thơ niềm vui này. Vào tháng 2 năm 2019,
tôi vinh dự được gặp nhà thơ Vadim Teryokhin tại Liên hoan thơ quốc tế, do Hội
Nhà văn Việt Nam tổ chức tại Hà Nội. Dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi, nhưng
hình ảnh một nhà thơ đến từ nước Nga với đôi mắt sáng, nụ cười nhân hậu đã mãi
khắc sâu trong tâm trí tôi. Hôm nay tôi vui mừng và xúc động nhận được những
bài thơ của Vadim Teryokhin viết về Việt Nam. Xin gửi tới nhà thơ Vadim
Teryokhin lời cảm ơn sâu sắc nhất và giới thiệu với các bạn chùm thơ này!
Дорогие друзья! Я хотел бы поделиться с вами всю эту душевную
радость. В
феврале 2019 года мне выпала честь познакомиться с поэтом Вадимом Терёхиным на
Международном фестивале поэзии, организованном Ассоциацией писателей Вьетнама в
Ханое. Хотя это было ненадолго, образ поэта из России с ясными глазами и доброй
улыбкой навсегда врезался в мою память. Сегодня я очень рад и тронут, получив
стихи Вадима Терёхина о Вьетнаме. Хочу выразить огромную благодарность великому
поэту Вадиму Терёхину и представить всем вам его любимые стихи на моем
сайте!
VIỆT NAM
Lịch sử của bạn
– chiến tranh!
Chí hướng của
bạn – tự do!
Việt Nam – đất nước
phương đông
Một dân tộc
bách chiến bách thắng.
Bạn đến với thế
giới từ đỉnh núi tiên
Từ những con sóng
đại dương dữ dội,
Và nay bạn đã thống
nhất đất nước
Từ hai ngả đường.
Bạn có thể từng
đổ máu xương
Để cuộc sống hồi
sinh từ cát bụi.
Không uổng công
cụ rùa giữ thanh gươm Lê Lợi
Mãi mãi ở trong
lòng hồ.
Để trừng trị kẻ
thù,
Để bảo vệ tổ quốc.
Những người bạn,
Việt Nam muôn năm!
Những người bạn,
tự do muôn năm!
LẠC LONG QUÂN VÀ
ÂU CƠ
Nàng là chủ nhân
vùng đất đầy nắng.
Ta là chủ nhân của
vùng nước thiêng,
Nhưng chúng ta
cùng chung tâm hồn,
Dù vết chân của
chúng ta có khác.
Chúng ta sống với
nhau cách biệt,
Cùng chia sẻ
đàn con của mình,
Ta là hậu duệ
hùng mạnh của Rồng.
Nàng kế tục của
nàng tiên rung động.
Hãy quét sạch
lừa dối, thù hận
Ta sẽ đến với
nhau bằng tình yêu
Từ vương quốc
bóng tối dưới nước
Chỉ có nàng, hãy
gọi! Âu Cơ!
Nàng đang đứng
ở trên đỉnh núi
Hét thật to về
phía biển xa
Danh nhân Lạc
Long Quân đâu hỡi
Hãy chữa lành
những vết thương lòng!
LỜI
VÀ ÂM NHẠC
Bạn
có thấy tiếng dế mèn đã cất
Một
bài hát trên cây đàn lia.
Mặc
thế giới dù có nghiệt ngã
Nhạc
và lời vẫn mãi muôn năm.
Chúng
ta được sinh ra để mất.
Biến
vào trong bóng tối muôn trùng
Dù
vinh quang, giàu có, quyền lực.
Nhạc
và lời vẫn mãi muôn năm.
Chúng
ta sống ra sao trên trái đất
Thân
ái giản đơn và không vội vàng?
Trong
thế giới, nằm trong ác quỷ,
Nhạc
và lời vẫn mãi muôn năm.
Cuộc
đời trọn nằm trong bảy nốt nhạc.
Nhưng
trong bao bận rộn tháng ngày
Mọi
thứ trên đời trôi đi vội vã.
Nhạc
và lời vẫn mãi muôn năm.
NƯỚC
Ta biết rằng nước bắt đầu chảy,
Tất cả theo quy luật tự nhiên
Theo đường dẫn chạy trong hệ thống
Nước đã chết và như vô hình.
Và chờ đợi sự cứu rỗi đến nỗi
Không bị rò trong đường ống chảy
qua.
Không thể sống trong tù đày giam
nhốt
Nước tự do như những lời thơ.
Là dòng chảy, là nhà tu khổ hạnh
Áp lực ẩn trong lồng ngực chuyển
vần.
Từ bất cứ sự giam cầm nào đi nữa
Theo đường riêng nước luôn xuyên
qua.
Khi nào đó nếu bạn nhìn vào nước,
Trải nghiệm bằng đau khổ đáng
thương
Chỉ khi được tự do như mơ ước
Nước bàng hoàng mới được hồi sinh.
* * *
Tựa hai
người, tháng Tư và tháng Giêng,
Mùa xuân tươi
mát, mùa đông băng giá
Chúng ta tự
tạo cho mình một cuốn lịch
Cuốn sách
thời gian được gọi Ksyusha
Ta thành
công giữa đồng bằng nước Nga
Điều gì
không nên một mình thực hiện
Hai lá số tử
vi đặt lại thành một
Nhận được
dấu hiệu một chòm sao.
Khi chúng ta
hợp nhất với nhau,
Tội lỗi ngọt
ngào nơi thiên đường và địa ngục,
Chúng ta đã
tự biến mình thành Thượng đế
Và so sánh
cuộc sống mình với Người.
Tiểu sử nhà thơ Vadim
Teryokhin
Teryokhin Vadim
Fedorovich - nhà thơ, đồng chủ tịch Hội nhà văn Nga, thành viên hội đồng thơ quốc
tế “Thế giới không ngăn cách”, viện sĩ thông tấn của Viện Khoa học và Nghệ thuật
Peter (St. Petersburg), thành viên chính thức của Viện Hàn lâm Văn học Nga
(Matxcova), thứ trưởng – giám đốc sở văn hóa, nghệ thuật và điện ảnh thuộc Bộ Văn
hóa của vùng Kaluga (2009 - 2014), cố vấn nghệ thuật quốc gia.
Ông sinh ngày 27/01/1963
tại làng Pesochensky, vùng Tula. Tốt nghiệp trường kỹ thuật và chỉ huy quân sự
thuộc binh chủng tên lửa mang tên nguyên soái pháo binh M.N. Chis Chistyakov và
Đại học văn học Matxcova mang tên M. Gorky. Ông từng phục vụ tại sân bay vũ trụ
Baikonur, hiện làm việc trong lĩnh vực văn học, văn hóa, nghệ thuật và điện ảnh.
Đoạt giải thưởng văn học: “Nhà thơ của năm” của Cộng
hòa Nhân dân Trung Hoa và Liên hoan Thơ Quốc tế BOA, được tổ chức trong khuôn
khổ Diễn đàn Kinh tế BOA (Davos, Trung Quốc 2021), “Vì sự phục vụ xuất sắc” -
Liên hoan Văn học Quốc tế “Thơ và Rượu” (Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, 2021), Giải
thưởng Văn học Quốc tế mang tên Kirill Turovsky (Cộng hòa Belarus, 2021), Liên
hoan Thơ Quốc tế lần thứ 10 “Orpheus trên sông Danube” (Cộng hòa Serbia, 2021),
Giải thưởng Văn học toàn Ukraine mang tên Taras Shevchenko (2018), Giải “Golden
Knight” của Diễn đàn Văn học Slav quốc tế “Golden Knight” trong đề cử “thơ”
(2016), Giải thưởng toàn Nga mang tên nhà thơ-cựu chiến binh V.T. Stantsev
(2016 ), Giải thưởng Quốc tế “Văn hóa cung đình” mang tên Eduard Volodin
(2012), Giải thưởng Văn học “Belukha” mang tên G.D. Grebenshchikov (2012), Giải
thưởng Vành đai trung tâm Liên bang Nga trong lĩnh vực văn học nghệ thuật
(2009), Giải thưởng danh dự Diễn đàn thơ tại Bahrain (2007), Giải thưởng văn học
toàn Nga “Ngôi nhà của cha” mang tên anh em nhà Kireevsky (2002), được cấp bằng
II Filaretovsky cuộc thi thơ tôn giáo trên Internet (2001), Giải thưởng văn học
của nhà xuất bản Zolotaya Alleya (2000), Giải thưởng văn học mang tên Marina
Tsvetaeva (1998), Giải thưởng văn học mang tên Marina Tsvetaeva (1998), Giải
thưởng toàn Nga của Quỹ ủng hộ dân chủ cho các nhà văn trẻ (1996).
Nhà thơ Vadim Teryokhin và nhà thơ Fernado Redón tại Hạ Long, 2/2019
Вадим Терёхин
ПРО ВЬЕТНАМ
Твоя история – война!
Твоё призвание – свобода!
Вьетнам – восточная страна
Непобедимого народа.
Пришедший в мир от феи гор
И грозной водяной стихии,
Ты совмещаешь до сих пор
Две ипостаси роковые.
Ты мог костями в землю лечь
И к жизни вновь восстать из праха.
Не зря хранит Ле Лоя меч
В озерных водах черепаха.
Как наказание врагам,
Как сбережение народа.
Друзья, да здравствует Вьетнам!
Друзья, да здравствует свобода!
ЛАК ЛОНГ КУАН И АУ КЭ
Ты - наместница солнечной суши.
Я - хозяин священной воды,
Но имеем мы общую душу,
Хоть расходятся наши следы.
Друг от друга живём отрешенно,
Разделяя своих сыновей,
Я могучий потомок Дракона.
Ты наследница трепетных фей.
Но смести и вражду, и коварство
Я приду ради нашей любви
Из подводного тёмного царства,
Только ты, Ау Кэ, позови!
Стань на берег высокий и звонко
В заозёрную даль прокричи
Знаменитое имя Лак Лонга
И душевную боль залечи!
СЛОВО И МУЗЫКА
Слышишь, заводит
сверчок
Песню на лире запечной.
Как бы мир не был
жесток,
Слово и музыка вечны.
Мы рождены, чтоб
пропасть.
Канет во мгле
бесконечной
Слава, богатство и
власть.
Слово и музыка вечны.
Как же нам жить на
земле
Просто, неспешно, сердечно?
В мире, лежащем во зле,
Слово и музыка вечны.
Жизнь поместилась в
семь нот.
Но в суете быстротечной
Всё в этом мире
пройдёт.
Слово и музыка вечны.
ВОДА
Известно, что придя в движенье,
По всем законам естества
В системе общего снабженья
Вода безвидна и мертва.
И ждёт спасения, доколе
Не образует в трубах течь.
Вода не может жить в неволе
Как поэтическая речь.
Она подвижница теченья,
Напора, скрытого в груди.
И из любого заточенья
Всегда пробьёт себе пути.
И если посмотреть на воду,
Примерить жалкий опыт свой –
Лишь вырываясь на свободу,
Вода становится живой.
*
* *
Два человека, апрель и январь,
Свежесть весенняя, зимняя стужа –
Мы сочинили себе календарь,
Книгу времён под названием – Ксюша.
Нам удалось средь российских равнин
То, что нельзя совершить в одиночку,
-
Два гороскопа составить в один
И получить знак созвездия – дочку.
Соединившись в одно естество,
В сладком грехе между адом и раем,
Мы сотворили себе божество
И по нему свои жизни сверяем.
ИНФОРМАЦИЯ
Терёхин Вадим Фёдорович – поэт, сопредседатель
Союза писателей России, член координационного Совета международного
поэтического движения «Мир без стен» (WWW), член-корреспондент Петровской
академии наук и искусств (Санкт-Петербург), действительный член академии
Российской словесности (Москва), заместитель министра -начальник управления
культуры, искусства и кинематографии министерства культуры Калужской области
(2009 - 2014), действительный государственный советник II класса.
Родился 27.01 1963 в пос. Песоченский Тульской
области. Закончил Казанское высшее военное командно-инженерное училище ракетных
войск им. маршала артиллерии М. Н. Чистякова
и Московский литературный институт им. М. Горького. Служил на космодроме
Байконур, в настоящее время работает в сфере литературы, культуры, искусства и
кинематографии.
Лауреат
литературных премий: «Поэт года» по версии Китайской Народной Республики и
международного поэтического фестиваля БОА, проходящего в рамках Азиатского
экономического Форума Боао (Китайский Давос, 2021), «За выдающиеся заслуги» -
Международного литературного фестиваля «Поэзия и вино» (Китайская Народная
Республика, 2021), международная
литературная премия имени Кирилла Туровского (Республика Беларусь, 2021),
Десятого международного поэтического фестиваля «Орфей на Дунае»(Сербия, 2021)
всеукраинской литературной премии имени Тараса Шевченко (2018), обладатель
«Золотого Витязя» международного славянского литературного форума «Золотой
Витязь» в номинации «поэзия» (2016), Всероссийской премии имени поэта-фронтовика
В, Т. Станцева (2016), Международной Премии «Имперская культура» имени Эдуарда
Володина (2012), Литературной Премии «Белуха» имени Г.Д. Гребенщикова (2012),
Премии Центрального федерального округа Российской Федерации в области
литературы и искусства (2009),
обладатель почётного приза поэтического Форума в Бахрейне (2007),
Всероссийской литературной премии «Отчий дом» имени братьев Киреевских (2002
г.), дипломант II Филаретовского конкурса религиозной поэзии в Интернете
(2001), литературной премии издательства «Золотая Аллея» (2000), литературной
премии имени Марины Цветаевой (1998 г.), Всероссийской премии Фонда поддержки
демократии для молодых писателей (1996).
Nhà thơ Vadim Teryokhin tại Phủ Chủ tịch VN, 2/2019