Tôi bước đi trên ngôn từ đã chết (thơ Iran) - Sanaz Davood Zadeh Far - Vũ Việt Hùng dịch từ bản tiếng Anh / I walk on dead letters - Vũ Việt Hùng translated from English Vietnamese
Sanaz Davood Zadeh Far
Vũ Việt Hùng dịch
từ bản tiếng Anh
Nhà thơ Sanaz Davood Zadeh Far
Sanaz DavoodZadeh Far là nhà văn, nhà thơ người Iran,
hiện sống ở Tehran. Cô đã công bố thơ trên nhiều tờ báo văn học ở Iran, Ả Rập
và quốc tế. "Tôi đi trên những lá thư chết" là tập thơ đầu tay của
cô. Thơ của Sanaz DavoodZadeh Far đã được dịch sang tiếng Anh, tiếng Ả Rập,
tiếng Đức, tiếng Pháp và tiếng Thổ Nhĩ Kỳ...
Sanaz DavoodZadeh Far is an Iranian writer and
poet. She lives in Tehran. She has published many of her poems in many Iranian,
Arab and international newspapers." I walk on dead letters"is her
first poetry collection. Many of her poems have been translated into English,
Arabic, German, French and Turkish…
Tôi bước đi trên ngôn từ đã chết
Ông tôi đã ra đi.
Lòng nhân từ của ông
còn lại.
Sắc màu của từ tâm là
sự thơ ngây,
Trở nên ngây thơ là tội
ác không thể tha thứ.
Bài thơ cũng mang trong
mình sự ngây thơ,
Kể cả khi người ta trừ
khử nó, nó vẫn trở lại thơ ngây.
1
Khi ta gặp gỡ
Khoảng cách giữa đôi ta
là làn khói từ vài ba điếu thuốc
Khi ta không gặp mặt
Chỉ có duy nhất cốc trà
nóng và viên đường.
Chúng ta luôn có trải
nghiệm như thế.
2
Khi anh bắt đầu biết
yêu,
Đó chính là cái kết của
nó cho em.
Với anh, những năm
tháng đó vẫn không dừng lại.
3
Khi em mở rộng ranh
giới của mình,
Anh sẽ nhập vào em
Không cần tấm giấy
thông hành.
Trường hợp của anh là
phi chính trị.
Anh bay đến với tư cách
tình nhân.
Khi anh quay trở về quê
hương,
Họ sẽ khâu lại đôi môi
và lưỡi của anh.
Tình yêu không lời thổ
lộ
Với ranh giới, không
nhà.
4
Làn hơi của những giọng
nói nơi em
Bao quanh trí tưởng
tượng của anh bằng màn sương
Hãy nhìn vào giấc mơ
chung của đôi ta
Chúng rất gần nhau ở
khoảng cách hẹp
Bàn tay em đã rời anh
trong thời gian biền biệt.
5
Anh được sinh ra và khóc
Anh sống và thét gào
Anh muốn rời bỏ thế
giới này với khuôn mặt nở nụ cười như Mona Lisa.
6
Khi anh ngửi thấy hương
liệu tình yêu
Không cánh quạt nhà máy
nào có thể cạnh tranh với anh.
Xé tan anh thành mảnh
nhỏ như những cánh hoa,
Và gửi anh tới Paris,
Rồi gọi anh là Juliet.
Anh sẽ trở thành hương
liệu đắt giá nhất.
7
Nếu trận động đất làm
rạn nứt nơi nào,
Thì trái tim anh cũng
sẽ rạn nứt.
Trái tim anh nghĩ rằng
thế gian tựa hồ vành nôi,
Và rung động của nó sẽ
cất lời ru xoa nỗi đau anh chịu đựng.
Ôi thế gian, cất cao
lời hát an vui cho lỗi lầm của em.
8
Khi em nhìn thấy anh,
em không thấy rõ những nỗi đau.
Để thấu hiểu góc nhìn
anh, em có thể lắng nghe những tiếng chim sẻ.
Chúng nói cùng một ngôn
ngữ.
9
Uranium trù phú ngủ yên
dưới giường anh thay vì hình ảnh em mỗi tối.
Anh hôn lên nó.
Mỗi thành phố trở thành
tổ quạ trắng của sương khói.
Giấc mơ anh về cơn ác
mộng nguyên tử trở nên nóng bỏng hơn bao giờ.
10
Mọi lựa chọn đều ở trên
bàn:
Vẽ ánh sớm mai lên ngôn
từ của em.
Song hành những bước
chạy cùng sự vắng mặt của em.
Có được một câu nói
tương tự đôi bàn tay và đôi môi
Em vẫn rót sự im lặng
vào chiếc ly
Và anh uống hình bóng
của em.
12
Để chạm tới em,
Anh bước đi trên những
ngôn từ đã chết,
Có lẽ một từ với một từ
ngữ bị tổn thương khác được thốt ra: A
Anh sẽ bước đi bên cạnh
khoảng cách của em.
15
Cái chết là tờ giấy
trắng để viết lên ngôn từ.
Em nên viết gì đó lên
nó.
Anh sẵn sàng để viết
những dòng chữ của em
I walk on dead letters
My grandfather
has gone.
His kindness
stays here.
The color of kindness is
green,
To be green is an
unforgivable crime.
The poetry
is green too,
Even they
have killed it, it still green.
1
When we meet
The distance between us
is the smoke of several cigarettes
When we don’t meet
There is only a cup of
hot tea with a piece of sugar.
We always have this
experience.
2
When I started to love,
It was an end of it to
you.
To me, its years were
still running.
3
If you open your
borders,
I will immigrate to you
Without visa.
My case is not
political.
I fled as a lover.
If I get back home,
They will sew up my
tongue and lips.
The love with no words
With borders, without
home.
4
The vapor of your words
Surrounds my imagination by mist.
Look at our shared
dreams
They are very close at
the minimum distance.
Your hands are far from me for a long time.
5
I was born and I was
crying.
I lived and I was
screaming.
I want to leave this
world with a smiling face like Mona Liza.
6
When I smell the
perfume of love,
No factory's fan can
compete with me.
Tear me to pieces like
petals,
And ship me to Paris,
Then call me Juliet.
I will be the most sale
perfume.
7
If an earthquake cracks
any place,
My heart will crack
too.
My heart thought the
earth is like a cradle,
And its quake will sing
a lullaby to my pain.
Oh earth, sing happily
to your mistakes.
8
When you look at me,
you don’t see my pain well.
To understand my looks,
you can listen to the sparrows
They speak the same
language.
9
Enriched uranium sleeps
in my bed instead of your picture every night.
I kiss it.
Each city becomes a
white crow's nest of smoke.
My dream of a nuclear
nightmare becomes very hot.
10
All options are on the
table:
To draw the morning on
your words.
To run alongside your
absence.
To get a phrase similar
to the hands and lips.
You still pour the
silence into the glass
And I drink your
shadow.
12
To reach you,
I walk on dead letters,
Perhaps a word with
another wounded word cries: ah
I will walk beside your
distance.
15
The death is a white
paper for writing a text.
You should write
something on it.
I'm ready to write your
lines.